Thanh Phong Tuấn luôn tỉnh táo hiện tại bị chọc giận,giơ roi lên cao “roẹt” một tiếng,roi vẽ ra đường vòng cung tàn nhẫn trên không trung,thanh âm chói tai làm mọi người bên trong nhà căng thẳng thần kinh!
Một giây sau roi vọt lên lưng cô,nóng bỏng đau rát nhưng cô cắn chặc răng,quật cường không chịu rên đau!Hai vệ sĩ thô lỗ giữ Diệp Vị Ương trước đó đi vào quên mất đóng cửa,có mấy người giúp việc đoán chừng đang quét dọn vệ sinh,lúc đi ngang qua tất cả đều không nhịn được che mặt nhanh chân rời đi,không dám tận mắt nhìn hết thảy.
Môi. . . . . . bị cô cắn nát. . . . . .
Nhưng. . . . . . Không thể kêu đau! Đây là kiên trì cuối cùng,cô không có gì cả chỉ còn dư lại tự ái đáng thương,cô không cho rằng hôm nay mình làm sai! Không thể khóc,không thể cầu xin,không thể rên rĩ,mặc dù. . . . . . cô đau đến ngay cả dạ dày cũng co giật,đau đến muốn ngất!
Cô quật cường lập tức nhận lấy lần vung roi vô tình thứ hai . . . . . .
Nóng rực như bị phỏng,cô nghĩ sau lưng nhất định đều bê bết vết máu ?Cô thậm chí có thể ảo tưởng ra bộ dạng bản thân bong da tróc thịt.Đau đến chết lặng,ý thức từ từ tan rã. . . . . . Cứ chết đi,sao không để cô chết thế nào. . . . . .
Cô là ai? Tại sao muốn ở đây? Vì người nào mà bỏ đi cuộc sống riêng mình?
Khi Thanh Phong Tuấn lần nữa giơ cao cánh tay,ngay cả đám bên cạnh người nhát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222818/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.