Chó gấp cũng sẽ nhảy tường huống chi tư tưởng con người?Diệp Vị Ương mở miệng,giọng nói như cũ không lớn nhưng từng chữ từng câu phản bác trúng chỗ đau Thanh Phong Tuấn——— cô muốn cho hắn biết,cô là người con gái kiên cường đủ dũng cảm có tay có chân,mặc dù không có hắn cô vẫn có thể sống tốt! Chỉ nghe cô nói.
“Thanh Phong Thiếu chủ,ngài cho rằng….không có ngài tôi ngay cả một chút năng lực kiếm sống cũng không có? Không có ngài tôi một ngày cũng sống không nổi sao?”
Quên mất chân còn đang đau,quên mất đầu còn đang đau,hơn nửa vết thương trong tim còn đang chảy máu,ánh mắt cô quật cường lóe ra tia sáng giống như cố ý chọc giận đối phương,cô cười quyến rũ nói “. . . . . . Ha ha,cho dù không có anh tôi vẫn có thể sống sót,biết đâu có một người khác còn ưu tú hơn anh nguyện ý như anh vậy đó bao tôi,nói về điểm này tôi hẳn nên cảm kích anh,dù sao cũng nhờ anh biến tôi từ con gái thành phụ nữ,dạy tôi nhiều kinh nghiệm. . . . . .”
“. . . . . . em,em nhất định phải khiêu chiến tính khoan dung của tôi sao? Em biết bình thường người nào mới gọi anh ‘ Thiếu chủ ’ sao? Chỉ có thuộc hạ tổ chức Ám Ảnh mới gọi như thế.Chẳng lẽ em thật muốn nếm thử trừng phạt trong tổ chức Ám Ảnh là như thế nào sao?”
Thanh Phong Tuấn trong mắt lóe lên bạo ngược,hắn chưa từng cho cô thấp hèn,ngược lại ở trong lòng hắn cô là một cô gái rất thuần khiết.Nhưng cô gái ngoan ngoãn thuần khiết trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222817/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.