Lời nói của Tiểu Ngân trước khi đi như kỳ tích tưới tắt một phần lửa giận trong người Thanh Phong Tuấn.
Lửa giận đi xuống,lửa ghen lại lên tới.Diệp Vị Ương dường như chưa bao giờ thiếu hụt người yêu,luôn có một người đàn ông bất tri bất giác yêu cô.
Vì vậy nhìn Diệp Vị Ương vẫn quật cường đứng nghiêm,trong khoảng thời gian ngắn hắn lại quên mất cô đã trúng độc châm của lão gia!
Thanh Phong Tuấn hiển nhiên đã mất lý trí,sau khi tiểu Ngân đi,hắn ngũ vị tạp trần từ trên ghế salon đứng lên,từng bước từng bước hướng bức ép Diệp Vị Ương : “. . . . . . Vị Ương,em cũng biết mình vi phạm cam kết? sao”
——— Những lời này vừa nói ra mọi người trong phòng lập tức câm như hến! Chỉ có. . . . . . Diệp Vị Ương không sợ hãi,cô đứng thẳng người bình tĩnh nhìn lại hắn,từng chữ từng câu nói rành mạch: “Đúng vậy,tôi cố ý vi phạm cam kết.Là tôi cố ý tránh mọi người chạy khỏi nơi đây!”
Mỗi lần nói một chữ,cô lại siết chặt tờ báo trong tay,trong lòng càng đau thêm một phần.Cô đã làm sai điều gì? Bỏ rơi cô chạy đi kết hôn cùng cô gái khác là hắn, tại sao cô không thể đi ra ngoài? ! Ở lại nơi đây không rời một tất cô đổi được cái gì? ! A,đổi lại nhìn hôn lễ của hắn và người khác sao? Ha ha,thật châm chọc!
Dường như không nghĩ Diệp Vị Ương trực tiếp dùng lời sắc bén phản bác hắn,Thanh Phong Tuấn không quen cô thế này,mặc dù cô quật cường mạnh mẽ hấp dẫn sự chú ý của hắn nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222815/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.