Edit:Dực
Beta:Tieumanulk
Đôi mắt hoa đào lấp lánh kia của Đông Phương Thước nhìn xa xăm,sâutrong đáy mắt chứa sự cô đơn,do dự,nước mắt, tiếp tục nói “Diệp VịƯơng,khi đó……khi đó anh ta chỉ có một ý nghĩ,đó là em nhất định khôngthể chết!
Lần đầu tiên khi mà hắn nhìn thấy em,em một thân lễ phục màu hồng lộ vai như hoa hồng rực lửa tỏa sáng!
Lúc ở trong gian phòng của quầy rượu em cứ im lặng như vậy ngồi cạnh hắn,không hề lấy lòng cũng không có cười nịnh nọt lấy lòng.
Nếu như hắn không nhìn lầm,thời điểm đó ánh mắt cô như đang khinhthường đám bằng hữu mà anh kết giao,rồi ở lúc em nhìn Trường Tiễn Quốcđối diện đáy mắt kia chợt lóe lên một tia thất vọng không thể dấu dượcrồi biến mất.A,hắn nói em là một cô gái đơn thuần vô cùng chỉ vì dựa vào ánh mắt,mà khi đó,khi đó hắn lại có một loại thúc đẩy muốn giải thích,hắn muốn hói hắn cùng với loại người như Trương Tiễn Quốc không thể làbạn mà là kẻ địch không đội trời chung!
Nhưng hắn đã không nhiều lời thêm một chữ.Hắn nói em không hiểu đượcphải che dấu suy nghĩ của mình thế nào,một cô gái như vậy phải làm thếnào để đứng vững trong cái nơi đầy thanh sắc thế này mà kiếm sống đây?
Em thuần khiết như tờ giấy trắng khiến cho hắn chỉ cần nhìn một cái đã nhìn thấu tận đáy.
Ngày đó,hắn biết rõ đối diện là con hồ ly giảo hoạt Trương Tiễn Quốchành động của hắn hẳn không được phép lơ là nhưng hắn vẫn khôn nhịn được mà nghĩ, đã rơi vào bước đường cùng như thế nào mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222771/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.