Edit:Dực
Beta:Tieumanulk
Một giây kế tiếp,cô đã bị hắn dẫn đi,cả người ngã ngồi trên người hắn! Môi của hắn hôn lên môi cô!
Hắn có lòng bàn tay ấm áp nhưng cánh môi lại lạnh một cách lạthường.Trong nháy mắt đó, cô kinh ngạc đến quên mất phải nhắm mắt lạihoặc phải đẩy hắn ra.
Mà động tác của hắn cũng không có tiến thêm một bước,thậm chí một giây kế tiếp lại vô tình đẩy cô ra!
Giống như là ảo giác nhưng nụ hôm đầu năm đó của Diệp Vị Ương khôngnghĩ tới lại mất trong một trường hợp hoang đường không báo trước nhưthế……….
Đúng vậy,hôm nay nhớ lại,nụ hôn đầu của cô đã bị lấy đi ngay từ nămcô mười ba tuổi! Rồi sau đó cô không phải thích được tại sao lại bị mấtđi một phần trí nhớ,sau lại cho rằng nụ hôn đầu của cô lại do ThanhPhong Tuấn đoạt mất chính vào đêm cứu cô! Vừa nghĩ như thế,cô lại cảmthấy xấu hổ!
Năm đó gặp Nam Cung Hạo trong quán bar xa hoa trụy lạc khiến cô sợđến sắp hít thở không thông,cho nên trực giác nói cô phải đứng lên,phảilao nhanh ra ngoài cửa!
Nhưng khi đó ma ma Tang cùng với mấy vệ sĩ đi tới,đầu tiên là lườm cô một cái,sau đó hướng về phía hắn cúi đầu chín mươi độ nói xin lỗi ” Nam Cung tiên sinh tôn kính đã thất lễ! Hiếm thấy ngài để ý các cô gáinhưng nhóc con này mới đến đây lại lần đầu tiếp khách chưa hiểu quycủ,kính xin ngài rộng lòng lượng thứ!”
Mấy người kia cười hùa theo,lại đem cô đẩy về phía ghế sa lon ngồi trở lại cạnh hắn.
Hắn………..họ Nam Cung?
Coi như chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222770/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.