“Thành Nhi, mẫu thân cũng đang suy nghĩ.” Lam Tử Duyệt quan sát tình hình, dùng vũ lực, không mạnh bằng người ta, dùng cơ trí, còn phải suy tính, đối với những thứ không nắm rõ, vậy thì phải tìm hiểu rõ thứ nó thích!
“Ai ở trên đó? Xuống đây cho bản thần!” Song Dực Xà tức giận gào rống, thân hình to lớn bao vây kim trì, ngẩng đầu hướng về phía Lam Tử Duyệt.
Song Dực Xà rống giận, Thiên Tú Vi và Hỷ Nhi cũng kinh ngạc xoay người lại nhìn, liếc nhìn theo phương hướng của Song Dực Xà, sao lại còn người biết được nơi này?
“Oa! Tiểu nha đầu, bị Song Dực Xà phát hiện rồi!” Huyền Cơ Tử sợ hãi kêu lên.
“Ta nghe rồi, có vậy cũng sợ! Song Dực Xà đó vừa nhìn đã biết là một cổ cổ thần thú am hiểu lý lẽ rồi, chúng ta với nó trước không kết oán, sau không kết thù, nó sẽ không làm gì chúng ta đâu, đi, xuống dưới xem thế nào.” Lam Tử Duyệt nói xong, cầm tay Lam Thành Thành lam y phất nhẹ bay xuống dưới cây đại thụ, một lớn một nhỏ, nhẹ nhàng tiếp đất với tư thế tuyệt mỹ, chính là trong màn đêm u tối, khiến người khác không thể rời mắt.
Huyền Cơ Tử do dự một hồi, mới không cam tâm tình nguyện đi theo Lam Tử Duyệt bay xuống dưới gốc cây đại thụ.
Long Thiên Tuyệt không ngờ Lam Tử Duyệt họ lại bị phát hiện,liền cảnh giác nhìn Song Dực Xà, e sợ Song Dực Xà sẽ gây bất lợi cho Lam Tử Duyệt.
Song Dực Xà kinh ngạc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-bao-mau-than-than-y/1886114/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.