Xe ngựa chạy một mạch về Quốc công phủ, Ninh Bảo Chiêu cho người đóng chặt cửa phủ lại, sai quản gia nếu có người trong cung đến cứ bảo nàng bị bệnh nặng không thể dậy được. Thật ra nàng đang trốn thánh chỉ ban hôn, không biết bao giờ sẽ tới cửa phủ, đây chỉ là biện pháp tạm thời, cầm cự cho đến khi phụ mẫu về, bọn họ nhất định sẽ nghĩ ra cách giúp nàng. Ninh Bảo Chiêu ngồi trong phòng như ngồi trên đống lửa, nàng ngồi vò đầu bứt tóc suy nghĩ đối sách. Nàng không thể gả cho Nam Cung Vân Duật, chưa nói tới việc nàng không có tình cảm gì với hắn, ngoài ra Ninh Bảo Chiêu đối với hắn toàn sợ hãi, còn có nhiều khúc mắc với hắn, làm sao có thể sống chung được.
Sáng hôm sau Ninh Dụ Tri và Bạch Ngọc Âm về phủ, còn có cả Ninh Huân Phong. Ba người vào bái kiến hoàng đế rồi về phủ với Ninh Bảo Chiều. Nàng đứng ngoài phòng khách đợi bọn họ, nàng nhìn Ninh Huân Phong, huynh trưởng mấy năm uống gió phơi sương ngoài biên cương, dáng vẻ chững chạc mạnh mẽ, mày kiếm da ngâm pha chút ấm áp khiến người khác an tâm muốn tựa vào, không giống như mấy công tử ở kinh thành.
- Huynh trưởng, chúc mừng huynh thắng lợi trở về
Ninh Huân Phong thân thiết nói chuyện cùng nàng, hắn cưng nhất là vị muội muội này :
- Cũng là nhờ phụ thân giúp đỡ, không phải công của mình ta. Lần này ta về còn mang quà cho muội đây
Ninh Huân Phong đem một con cáo tuyết lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tac-chi-hop/3736262/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.