Mọi người tửu lâu hiện lên vẻ ngạc nhiên, sắc đẹp và tài nghệ của Vũ Thánh quận chúa ở kinh thành người ta truyền miệng nói là vẻ đẹp bế nguyệt tu hoa, tài nghệ khó ai sánh được.
Giang Ngọc Tây sững người, rất nhanh tươi cười đứng dậy hành lễ
- Quận chúa kim an, Giang mỗ đến giờ mới nhận ra
Ninh Bảo Chiêu cũng không làm khó hắn, dù sao cũng là công tử danh giá
- Không trách công tử được, là do ta đường đột
Giang Ngọc Tây ngồi xuống cạnh cây đàn, Ninh Bảo Chiêu tiến lên sân khấu ra hiệu cho hắn bắt đầu đàn được rồi. Giang Ngọc Tây lướt nhẹ dây đàn, đánh lên khúc trữ tình nhẹ nhàng như nước, cũng may hôm nay Ninh Bảo Chiêu mặc bộ lam y, rất phù hợp với điệu nhạc này. Hắn đánh tới đâu nàng múa tới đó, mềm dẻo, dịu dàng, uyển chuyển. Giang Ngọc Tây ngước lên nhìn, không ngờ nhiều động tác khó nàng lại làm thành thạo như vậy. Quả là điệu múa kinh diễm
Tiếng đàn kết thúc, nàng cũng uốn lượn một vòng rồi cúi đầu chào mọi người. Giang Ngọc cảm thán
- Quận chúa điện hạ kì nghệ thật không tầm thường. Hôm nay Giang mỗ được diện kiến dung mạo dương chi ngọc diệp cùng vũ đạo của điện hạ thật là vinh hạnh. Tại hạ có phúc
Những người trong quán lâu vỗ tay trầm trồ tán thưởng, nhiều nữ nhân ghen tị với nàng khi được Giang Ngọc Tây khen ngợi hết lòng. Chưa bao giờ hắn nói với nữ nhân nhiều như vậy, lúc nào cũng trưng ra bộ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tac-chi-hop/3727191/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.