Edit: _QiuYue_
Chỗ dán bảng vàng, đã bị một đám người vây quanh chật như nêm cối. Vì quá nhiều người, Trì Ưng Dương bế đồ đệ Thận Hành nhỏ bé không nhìn được của mình lên tay trái, còn tay phải thì nắm chặt lấy đại đồ đệ Cẩn Ngôn lớn hơn một chút, miệng nói không ngừng: "Xin nhường đường một chút", rồi nhấc chân chen vào dòng người.
Trong đám đông có một người đàn ông trung niên lên tiếng: "Nè chàng trai, cậu có biết chữ không, đọc cho bọn ta nghe thử một chút xem nào."
Trì Ưng Dương tự tin nói: "Ta đương nhiên biết rồi."
Từ nhỏ, Trì Ưng Dương đã được sư phụ nhặt được nuôi dạy trong đạo quán, bị bắt học chữ, nào là Đạo Đức Kinh, Kinh Dịch, rồi lại Tham Đồng Khế, Bão Phác Tử, Hoàng Đình Kinh, sau đó phải tu luyện những pháp môn này cuối cùng được sư phụ nuôi thả.
Sách trong đạo quán không ít, Trì Ưng Dương lại thích học tập nên vô sự tự thông học được Táng Kinh, Trích Thiên Tủy, Uyên Hải, Thiên Mệnh Thông Hội, Hỏa Châu Lâm, Linh Khu, Tố Vấn, Kim Quỹ, Thanh Nang Thư, Nan Kinh, Thương Hàn Tạp Bệnh Luận, Thần Nông Bản Thảo Kinh... chờ đến khi sách thuốc đều thuộc nằm lòng thì lên núi tìm người luyện tập.
Đâu chỉ chừng đó thư tịch là đủ, mà những thứ được khắc trên mai rùa như Hà Đồ, Lạc Thư, chữ được khắc vào đỉnh Thanh Đồng, ký hiệu vẽ bùa chú hắn đều xem đều học qua. Hắn học nhiều loại văn tự như vậy lí nào không biết chữ cho được.
Mà người dân vây xung quanh thấy hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-o-re/264713/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.