Một tên côn đồ trong đó đập tay xuống thùng xe: “Hai ả thối tha các người lái xe kiểu gì đấy hả, suýt nữa đâm vào anh Hạo của tôi rồi, biết không hả, lại còn có mặt mũi hỏi chúng tôi muốn làm gì, chẳng lẽ không nên bồi thường chúng tôi chút phí tổn thất tinh thần sao?”
“Chẳng phải vẫn chưa đâm trúng mà, các anh hung dữ cái gì!”
Huyền Tư Giai nói.
“Ôi ôi, cô gái như cô cũng thật cứng miệng, đấy là chưa đâm trúng, nếu đâm trúng thì không chỉ là phí tổn thất tinh thần, mà còn có viện phí nữa kìa!”
Tên côn đồ lại đập thùng xe nói.
“Các anh cố ý bắt chẹt, có tin tôi báo cảnh sát không hả?”
“Ha ha, báo cảnh sát? Bây giờ cô báo cảnh sát luôn đi, tôi xem cảnh sát đến thì có thể thế nào!”
Một tên côn đồ trong đó nói vô cùng hống hách. Tình huống như này chỉ có thể tính là tranh chấp dân sự, cảnh sát cũng chỉ có thể giúp hòa giải.
“Được rồi, được rồi, đừng phí lời nữa, cô nói đi cô có đưa số tiền này không!”
Anh Hạo vừa xoa dấu bàn tay trên mặt, vừa lên tiếng nói: “Nếu cô đồng ý thì mau chóng đưa tôi hai ngàn, nếu không đồng ý, chúng tôi có cách của không đồng ý!”
“Không đồng ý, các người muốn thế nào?”
Tuy Triệu Hồng bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch, nhưng trong lòng vẫn không muốn đưa tiền cho đám côn đồ này.
“Cẩu tử, cậu xem nếu bán hai mẹ con nhà này đến hộp đêm, một đêm có thể đáng bao nhiêu tiền?”
Nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/660157/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.