Nam cảnh sát bên cạnh không ngẩng đầu, đáp.
“Hừ, chết tiệt, tôi nhất định phải bắt được tên đó!”
Liễu Băng Thanh hừ lạnh.
Nhắc đến tên tội phạm là cô ta căm hận nghiến răng ken két, từ lúc tốt nghiệp đến nay, cô ta từng phá không ít án lớn nhỏ, duy chỉ vụ án mộ tập thể là không chút manh mối nào.
Tức giận ở chỗ, nửa tháng trước, cô ta rình ở mộ tập thể 3 ngày, sáng nào cũng phát hiện thi thể mới, nhưng không hề bắt được hung thủ.
Vì sự việc này, cô ta không chỉ bị lãnh đạo mắng một trận, mà còn phải chuyển giao án.
Hồi chiều cấp dưới vừa nhận được tin tức, tối nay hung thủ sẽ tiếp tục gây án, cho nên cô ta sớm đã dẫn theo người mai phục ở đây.
Hôm nay bất luận thế nào cũng phải cho hung thủ biết tay.
“Đội trưởng, đừng gấp, đợi thêm chút nữa, hung thủ sắp xuất hiện rồi, đã đợi 2 tiếng, đợi thêm chút nữa có sao!”, lão Lí nói.
“Không được, tôi đợi hết nổi rồi!”
Dứt lời, Liễu Băng Thanh liền đi ra ngoài.
“Đội trưởng Liễu, cô làm gì vậy? Đừng manh động!”
“Đi vệ sinh cũng không được à?”, Liễu Băng Thanh trừng mắt với ông ta.
Đợi hơn tiếng đồng hồ, cô ta không nhịn nổi rồi.
Lúc này không quan tâm văn minh lịch sự gì nữa, Liễu Băng Thanh đi một đoạn, sau đó tùy ý tìm chỗ không người, ngồi xổm xuống.
“Ê, cô cảnh sát, đi tiểu tiện bừa bãi là không được đâu, hơn nữa dưới chân cô còn có người đấy!”
Lưu Minh đột nhiên lên tiếng.
Sau khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/257967/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.