Lúc ấy đầu óc tôi liền trống rỗng, trong tai cứ vang mãi tiếng ong ong, máu toàn thân đều như dồn cả xuống tập trung ở cái nơi gọi là háng kia, thế nên trái tim tôi trở nên dơ bẩn, ngay lập tức như kết thành băng ——–
Tôi, thế mà lại cương trước mặt Dịch Khiếu……
Tôi thế mà lại cương vì em ấy!
Khi nội tâm tôi đang chịu một sự chấn động kịch liệt thì cơn đau đớn thống khổ của Dịch Khiếu cũng dần tan đi. Thân thể em nhuyễn xuống, hơi nghiêng thân sang một bên, cuộn người lại, hô hấp cũng dần nhẹ nhàng hơn. Tôi đứng nhìn xuống em, sau khi bị một loại phản ứng ở nơi ấy của cơ thể khiến bản thân khiếp sợ, tôi dùng ánh mắt chết lặng trống rỗng nhìn em, pha chút tàn nhẫn, cứ nhìn chằm chằm mãi như thế.
Có lẽ đã cảm giác thấy ánh mắt kỳ quái của tôi, Dịch Khiếu chậm rãi quay đầu qua, nhìn tôi.
Ánh mắt không nhiễm chút bụi nào của em khiến linh hồn xấu xí kia của tôi không biết phải trốn đi đâu —-
“Thầy, thầy vào phòng tắm một chút.” Tôi có chút máy móc không thể khống chế mà nói ra những lời này, lại cũng máy móc không thể khống chế mà chạy vào phòng tắm. Nhìn hình ảnh của chính mình trong gương, tôi lần đầu tiên cảm thấy cái tinh thần phấn chấn tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ này lại xấu xí như thế, đáng ghét như thế……
Tôi thế mà lại sinh ra cái loại tâm tư kia với chính học sinh của mình! Hơn nữa đối tượng lại còn là Dịch Khiếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-dich-mim-cuoi/80832/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.