Hôm nay, anh chợt nhìn thấy trong một gian ở nhà trọ có bật bộ phim em đã từng nói qua, là bộ “Thư tình” em vẫn luôn thích nhất. Vội vàng mua về, hy vọng, có thể thông qua nó nhớ lại một chút ký ức vụn vặt về em, cùng một thứ tình cảm nào đó……
Không ngờ, câu chuyện xưa đơn giản như vậy, mà chẳng thể nhớ lại được hết chỉ trong một khoảnh khắc……
Ngay từ đầu, đã có thứ gì đó thoát khỏi tầm kiểm soát.
Em đã từng tự hỏi, nếu đó thực sự là lá thư hồi đáp của thiên đàn thì sao chưa?
Trong ánh nến lập lòe, cô gái ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt xinh đẹp là niềm hạnh phúc đầy quạnh quẽ.
Anh không thể không tắt TV, ngồi yên lặng hồi lâu trong bóng tối.
Giống hệt như cô gái kia.
Anh cứ mãi chìm trong một giấc mộng vô vọng, giống như em, giống như cô ấy.
Giống như em chỉ luôn khao khát được thoải mái mỉm cười mà sống, nhưng nguyện vọng càng nhỏ bé lại càng không thể thực hiện được.
Anh biết.
Chỉ là, anh không muốn thừa nhận mà thôi.
Vậy nên, anh vẫn luôn hy vọng khi mình dừng bút vẽ, em có thể ở trên thiên đường mà dịu dàng nhìn xuống.
Tất cả những điều anh nói hay không nói ra, em đều có thể cảm nhận được.
Hôm nay anh tới thư viện, không gian thật im ắng, hệt như thứ hương vị cổ kính phủ đầy bụi đất của nó.
Lúc mượn sách trong lòng anh chợt thấy hoảng hốt, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-dich-mim-cuoi/2062405/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.