🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian đôi khi trôi qua thật thong thả, nhưng cũng có lúc lướt đi thật nhanh. Thực ra thứ trôi qua nhanh ấy chính là một thời tuổi trẻ xa xỉ của tôi, còn thứ thong thả là tâm tình mãi chẳng chuyển biến.



Quay đi quay lại đã đến Tết âm lịch, tôi gọi điện cho mẹ nhắc bà phải chú ý an toàn, nhân tiện nói rằng mình có ca trực, tết âm năm nay không về được. Mẹ tôi cũng chẳng nhắc nhở thêm gì nhiều, chỉ khẽ thở dài nói rằng, một người nào đó nếu đã không thể gắng gượng được nữa thì vẫn còn gia đình làm chỗ dựa cho anh ta. Lúc nghe thấy câu ấy nước mắt tôi lại không kìm nén được mà lăn xuống. Gần đây tôi thật dễ khóc, đúng kiểu người càng sống lâu lại tính cách lại càng hóa trẻ đi.



“Tiểu Vân này, 25 tháng 2 đừng quên gọi điện về cho nhà đấy.”



“Sao thế ạ?” Tôi không nhớ ra nổi hôm đấy có ý nghĩa gì với mình.



“Có người nói, muốn ở nhà chờ điện thoại của con.”



……



“Tiểu Vân?”



“Tiểu Vân?”



“Con có về nhà không?”



“Tiểu Vân, mau cho mẹ số điện thoại mới của con đi……”



“Tiểu Vân……”



……



Ngày 25 tháng 2 là sinh nhật của Dịch Khiếu.



Còn của tôi là ngày 11 tháng 2.



Tôi hay nói giỡn rằng ngày sinh theo âm lịch của mình với ngày sinh theo dương lịch của em sẽ có một năm trùng nhau.



Nói là nói vậy nhưng tôi không ngờ Dịch Khiếu nghe thế lại đi dò lịch vạn niên, hơn nữa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-dich-mim-cuoi/2062401/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiên Sứ Đích Mỉm Cười
Chương 32
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.