4.Phi Yên cuối cùng cũng nhận được công việc, nhưng không phải vì quý công ty hứng thú với khả năng của cô, mà vì nhân viên họ tuyển đã chạy mất, cô chỉ là người thay thế. Tuy nhiên, cô chưa nhận được hợp đồng chính thức, còn tương đối nhàn rỗi, nên vẫn có thể giúp Nguyên Phong sắp xếp nhà hàng một chút. Đầu tiên, thay đổi một số thứ đã mất kha khá thời gian rồi. Cô dự định thiết kế lại các phòng VIP, mỗi phòng dùng bàn ghế khác nhau, đèn, hoa, tường trang trí cũng phải khác; còn có toàn bộ tầng 1 không có phòng ăn riêng, vốn dĩ là để cho khách thường trở thành nơi ăn nhẹ…Trang trại thì sẽ trồng thêm nhiều cây lớn, thảo dược, nuôi thêm khoảng năm, sáu chú chó, như vậy sẽ có nhiều người đến cắm trại hơn, thuận tiện đẩy giá thuê lên cao một chút..
Nhiều việc như thế, Phi Yên phải trao đổi với Nguyên Phong liên tục qua điện thoại, một ngày gọi ba cuộc là ít. Chỉ là, vào một buổi chiều se lạnh, nhờ phúc của Nguyên Phong, điện thoại của cô đã không cần gánh trách nhiệm này nữa...
Phi Yên về đến nhà thì thấy anh chàng mà ai cũng biết là ai đấy đang đứng tạo dáng trước cửa nhà mình…Cô liếc anh một cái, bình thản mở cửa vào nhà, để mặc anh lẽo đẽo kéo vali theo sau, bình thản vào nhà vệ sinh, chậm rãi rút lõi của cuộn giấy vệ sinh đã gần hết, tiếp tục bình thản cầm nó ra ngoài, đưa đến bên miệng Nguyên Phong. Động tác này của cô so với nam chính tặng hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-dang-yeu/1913753/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.