Dưới bóng nắng, ba con người sóng vai nhau cùng đi, Thiên Thanh yên lặng lắng nghe những câu chuyện mà họ kể, chúng...có thật nhiều màusắc...Lần đầu tiên, cô cảm thấy tò mò về những sự việc xung quanh mình,dù rằng có thể biết mọi thứ qua máy tính hoặc điện thoại nhưng cô vẫnthèm lắm...lại được là một phần của chúng, tự mình chứng kiến, tự mìnhtrải nghiệm, thay vì tìm hiểu mọi thứ chỉ qua những hình ảnh và lýthuyết đơn thuần. Thỉnh thoảng, anh hỏi cô đôi điều xem lẫn các câuchuyện, và cô chỉ gật hoặc lắc nhẹ đầu hay không thì là chơm chớp hàngmi dài... Có những lúc cô mỉm cười vu vơ, nụ cười tan vào nắng, trongveo đẹp lạ lùng...Đột ngột cánh tay Thiên Thanh bị ai đó lôi mạnh, cổ tay bị nắm chặt đau nhói, không cần thiết phải ngẩng lên cô cũng có thể đoán ra là ai, cái mùi hương ấy, thân quen đến chạnh lòng. Minh Quânđứng đó, anh tức giận, anh biết mình không xứng đáng để được đến gần cô, vậy nhưng nhìn thấy cô đi bên cạnh một ai đó khác lại khiến anh khôngthể chịu được, và cái anh nhìn thấy, trên môi cô, một nụ cười...thứ màanh ước ao tìm lại được, vậy mà, hôm nay, cô lại cười với một người contrai khác...không phải anh...Anh dặn lòng buông tay để cho cả hai khôngđau khổ thế nhưng bằng một cách nào đó, anh vẫn không thể rời xa cô,không thể. Thiên Thanh cứ đứng như vậy, cúi gằm mặt xuống đất, cô khôngmuốn nhìn thấy anh, trái tim cô vẫn đau thật đau sau những gì mà anh đãgây ra cho cô, cho những người thân yêu của cô, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-cua-gio/93081/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.