Ánh mắt cơ trí của ông cụ đảo qua mọi người, cuối cùng mỉm cười, tiếp rằng: "Cha của
Nhược Diệp là sư huynh của ta, ngộ tính cao nhất, đạo thuật cũng giỏi nhất; Lý Úy
Nhiên có linh tính nhất; ta nằm ở giữa, bất kể là thời gian nhập môn hay là đạo thuật."
Đúng như lời âm ưng vừa nói, bọn xuất thân từ cùng một sư môn ngự quỷ, sư tổ là Ậm
Dương Song Đoạn, Ngự Quỷ Thần Tương Hiên Viên Lạc. Việc được nhận vào sư môn
là sư phụ lo, còn việc tu hành cốt ở cá nhân, sau khi bái sư ba người đều tự tu hành,
rất hiếm khi liên hệ với nhau, một đêm mười mấy năm sau, sư phụ Mộc Thanh Phong
đột nhiên xuất hiện trước mặt ông, khi đó pháp thuật của Mộc Thanh Phong đã rất cao
minh rồi, ông cảm nhận được sư phụ đã đến thời khắc định mệnh, nhưng đều là người
tu đạo, họ không quan trọng hóa việc sinh tử, sư phụ cũng không nói nhiều, chỉ đem
quyển thập thế mệnh thư kia và tín vật ngọc quan của sư môn giao cho ông, đó là căn
cứ chứng minh cho việc truyền thừa y bát(1).
(1) Truyền thừa y bát: Y và bát vốn chỉ áo cà sa và cái bát mà những nhà sư Phật giáo
truyền lại cho môn đồ, sau này chỉ chung cho việc truyền lại tư tưởng, học thuật, kỹ
năng...cho đời sau.
Lúc Mộc Thanh Phong học đạo từng nghe sư phụ thuật lại một số chuyện liên quan đến
mệnh thư, không ngờ nó thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248146/quyen-6-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.