Cơ thể Giovanni run lên bần bật, cái giọng nói đó đến chết cậu ta cũng không bao giờ
bên được, giống như gương mặt của kẻ đó vậy, dù cho có hóa thành tro bụi cậu ta
tuyệt đối cũng không quên.
Nhịp tim không thể khống chế được đập dữ dội, một mực muốn tìm kiếm kẻ đã gần
trong gang tấc, ấy thế mà không dám qua đầu nhìn lại, bàn tay cầm súng dần siết chặt,
trong đầu chỉ có một giọng nói oang oang che lấp tất cả - giết hắn, lập tức giết hắn ngay!
Bàn tay đang run lẩy bẩy đột nhiên thấy ấm, bị một bàn tay khác ôm trọn lấy, bàn tay
rất ấm áp, trong vô hình đã giúp cậu ta chống chọi lại, Giovanni ưỡn ngực thẳng lên,
lòng dạ vốn đang rối bời đột nhiên an tĩnh lại.
Cậu ta quay đầu, chỉ thấy ở cuối hành lang, Lý Hưởng đang lười nhác dựa vào vách
tường, cười nói: "Trời cho cái số không tệ, tùy tiện dạo dạo mà có thể gặp được nhiều
người quen như vậy."
Gã này vẫn kiêu ngạo như xưa, chân mày mang theo vẻ khinh thường tất cả cùng sát
khí, sắc mặt hơi tái, ngay cả tóc cũng nhuộm thành một màu xám quái dị, dưới ánh đèn
càng âm trầm hơn. Giovanni cảm thấy mình so với tưởng tượng thì lạnh lùng bình tĩnh
hơn nhiều, ít nhất dám nhìn thẳng vào Lý Hưởng, không đến mức hoảng loạn lập tức
nổ súng giết người.
Trương Huyền xoa mắt, thản nhiên nói: "Hôm nay xem hoàng lịch hẳn là tôi đã lầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248143/quyen-6-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.