Không gian nhất thời trở nên vắng vẻ, lát sau Nghệ lôi giấy bút từ trong túi bảo bối ra,
nhanh chóng ghi lại: Level năng lực của lão đại - không thể xác định, giới hạn lý trí cuối
cùng - chủ tịch, người đằng trước đợi điều tra thêm, người đằng sau có chết cũng
không nên đụng đến.
Giovanni run rẩy về đến phòng, khóa cửa, cậu ta dùng sức lực rất lớn, như thể dồn hết
toàn bộ lực lượng vào ổ khóa, đây là không gian thuộc về mình cậu ta, không cho phép
bất luận kẻ nào tới gần.
Đóng cửa lại, cậu ta cũng bởi đã dùng hết hơi sức của mình mà mệt lử người dựa vào
cánh cửa từ từ trượt xuống. Ngoài cửa sổ ánh trăng lạnh lùng hắt vào, trong lúc hoảng
hốt nhận thấy một thân ảnh quỷ dị âm u hiện ra từ phía sau mình, bóng ma dưới ánh
trăng đu đưa qua lại thoắt ẩn thoát hiện, càng ngày càng to hơn, như muốn nuốt chửng
cả bản thân mình.
Giovanni thuận tay cầm bình hoa trang trí bày trên đất ném về phía bóng ma. Bình hoa
tan nát, cái bóng lắc lư vẫn cứ lắc lư, như đánh vào mặt nước, có sóng gợn lăn tăn
nhưng rất nhanh đã tĩnh lặng tập hợp trở lại.
"Vì sao không chịu tha cho ta? Ngươi rốt cuộc muốn thế nào đây?"
Dường như từ lúc cậu tỉnh lại, bóng ma quái dị đó vẫn luôn đi theo cậu, bất kể cậu tấn
công nó kiểu gì đều không thể thoát khỏi. Giovanni suýt nữa suy sụp hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248125/quyen-5-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.