Trương Huyền đem toàn bộ thuốc Lạc Dương để lại ném vào thùng rác. Với cậu mà nói,
để trấn định một người thì cách tốt nhất là đánh người đó ngất xỉu, dùng thuốc rất lãng
phí. Sau đó lại ngoắc ngón tay gọi dơi nhỏ đến nói: "Từ hôm nay ngươi cai rượu một
tháng cho ta."
"Tại sao!?" Vừa nghe đến phải cai rượu, Nghệ lập tức liều chết ôm lấy chai rượu trong
lòng, lớn tiếng hô.
"Tại sao à?" Trương Huyền cười nhạt, chỉ vào Giovanni đang ngồi trên ghế sa lon:
"Phiền phức này bộ trên trời rớt xuống chắc? Còn chưa nói, ngươi bằng lòng chăm sóc
cậu ta không?"
"Không được, ta chăm sóc một sủng vật là Trường Không đã cực khổ lắm rồi."
"Vậy thì chịu phạt đi, tang vật sung công quỹ, thành thật chui vào góc tự bế cho ta."
Phát hiện chủ nhân tức giận, Nghệ không dám nói nhiều, niệm chú gom hết đồ cổ vào
trong túi bảo bối đưa cho Trương Huyền, sau đó ôm chai rượu đi tự bế.
Hoắc Ly và Tiểu Bạch từng nghe Nhược Diệp nói Giovanni là em họ của Ngao Kiếm,
bởi vì người thân bị sát hại nên tinh thần bấn loạn, nhưng tình hình cụ thể chi tiết ra sao
thì không biết. Thấy bộ dạng đáng thương của Giovanni, Hoắc Ly nói: "Anh ấy hình như
vừa mệt vừa đói muốn chết rồi, không biết ảnh thích ăn gì, để em đi chuẩn bị."
"Cứ tùy ý em chuẩn bị là tốt rồi."
Trương Huyền nhìn Giovanni, giác quan thứ sáu của thiên sư mách bảo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248124/quyen-5-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.