Nhớ năm xưa, trong lớp học của một trường trung học phổ thông nào đó.
Nhìn chung, đối với việc phá kỷ lục bản thân, cách biểu hiện của mọi người hoặc là lặng lẽ, ngấm ngầm chịu đựng, như Đoàn Vũ Xuyên; hoặc là kiêu ngạo, mặt mày rạng rỡ, như Thẩm Thiến. Tuy nhiên, năm đó, VạnThái Thái ngồi một mình ở chỗ ngồi của mình nhìn bài thi toán mà tinhthần chán nản, rất tốt, lại phá một kỷ lục bản thân. 2,4 điểm! Điểm sốnổi bật này thành công phá vỡ kỷ lục điểm thấp nhất trong suốt thời đihọc của cô.
- Ôi, Phan Phan, cậu nói xem, người với người sao lại chênh lệch lớn như vậy chứ.
Tâm trạng cô sa sút, không nhịn được oán trách với bạn cùng bàn, kỳ thực cô cũng không nghĩ cô bạn cùng bàn đang làm bài tập sẽ hạ thấpđỉnh đầu cao quý để trò chuyện cùng cô.
- Thẩm Thiến người ta kìa, da trắng, ngoại hình đẹp, nhà giàu,thành tích tốt, quả là báu vật chỉ trên trời mới có. Ba la ba la bala…..
Không biết Vạn Thái Thái đã nói bao nhiêu câu, cô bạn mới ngồi cùng bàn một tháng thong thả đáp:
- Người xấu thì phải học nhiều.
Rồi không trả lời nữa. Cô ấy đang mắc kẹt với đề hàm số nào đó.
Vạn Thái Thái tự cảm thấy vô vị, bèn nhoài người trên bàn imlặng không nói. Kỳ thực cô vốn không phải người thích nói chuyện. Ở thời buổi coi trọng ngoại hình này, tướng mạo của cô quả thực hơi bìnhthường. Ngũ quan đã không có gì đặc biệt thì thôi, lại còn núng nínhnữa. Đương nhiên núng nính là cô tự đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-van-thuy/18268/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.