Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Thảo nguyên đầu hạ tràn ngập sức sống, một màu xanh bạt ngàn trải rộng, khắp nơi đều là hoa dại khoe sắc, ngựa bò trâu, chó chăn nuôi và rất nhiều loài động thực vật hoang dại hòa chung cùng một chỗ, cùng ăn cỏ, vui đùa bên nhau; linh dương, hươu nai, rái cạn,… thỉnh thoảng còn chạy băng qua thảo nguyên.
Ninh Giác Phi dựa vào chiếc đệm trong xe ngựa, như có như không thưởng ngoạn mỹ cảnh bên ngoài cửa. Hắn nhắm mắt, tựa như đang ngủ.
Bên cạnh hắn, Vân Thâm dựa vào vách xe, nhìn hắn mãi, vẻ mặt có chút lo nghĩ bất an.
Ngày ấy, khi Ninh Giác Phi trở về, trong lòng Vân Thâm bỗng kinh hoàng, thật sự bị dọa một trận. Lúc đó, Ninh Giác Phi người đầy máu, ngay cả Liệt Hỏa cũng bị ướt trong máu tươi.
Hai mũi tên cắm trên người hắn, một mũi xuyên thấu qua, một mũi đâm rất sâu vào da thịt. Ninh Giác Phi được kỵ binh Bắc Kế đỡ xuống ngựa, mũi tên theo cơ thể hắn mà khoáy động làm hắn đau đến trắng cả mặt.
Vân Thâm ra lệnh cho đại phu đi theo ngay lập tức sơ cứu cho hắn, còn bản thân thì quyết nắm chặt lấy tay trái Ninh Giác Phi, một tấc không rời.
Rút tên cần có kỹ xảo cực tốt, tên của “Xuyên Vân Tiễn” Triệu Luân là đặc chế, đầu mũi tên có mang những răng cưa, nếu lỗ mãng rút tên ra thì thế nào cũng lôi cả một mảng thịt trên người đi theo, thậm chí, tổn thương đến tạng phủ, tạo thành nguy hiểm sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205880/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.