Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Kinh Vô Song ở Phi Hồ khẩu ngồi không chờ mấy ngày, cứ ở đó công thành mãi mà chẳng được, lại không thấy đại quân Nam Sở tiếp viện. Mấy tiểu đội anh phái ra đi tra xét thì một đi không trở lại. Tình thế càng ngày càng không ổn, anh đứng ngồi không yên trong doanh trướng.
Triệu Luân vốn hào khí muôn vàn, vẫn không đem Bắc Kế để vào mắt, đối với Ninh Giác Phi cũng không có gì kính nể, lúc này cũng có chút kiên trì không được.
“Tướng quân, chúng ta triệt thôi.” Y thăm dò.
Kinh Vô Song cũng có ý này. Anh đi ra khỏi trướng, nhìn tường thành cháy xém, trên mặt thành là những vệt máu loang dài cùng vết tích công phá, lại nhìn Ưng kỳ phấp phới trên đầu tường, rốt cục hạ quyết tâm, lệnh toàn quân rút lui, cùng hội hợp với trung quân.
Quân đội của anh được huấn luyện kỹ càng, không hề hỗn loạn mà từng đội từng đội chỉnh tề xếp trận, chậm rãi rời khỏi chiến trường.
Quân coi giữ Phi Hồ khẩu nhìn quân đội Nam Sở bỏ đi, nhưng vẫn không có động tĩnh gì.
Kinh Vô Song suất quân khó khăn lắm mới đi được hơn ba mươi dặm thì nghe tiếng kèn lệnh từ bốn phương tám hướng vang lên, trống trận Phi Hồ khẩu cùng hòa vang. Quân nhân Nam Sở biến sắc, nhìn nhau hoảng sợ.
Kinh Vô Song ngồi trên lưng ngựa, đưa mắt nhìn chung quanh, chỉ thấy nơi xa xa là từng cuộn bụi mù tung cao, vô số kỵ binh phi đến phía anh, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205863/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.