Kinh Vô Song rất hưng phấn, ôm Ninh Giác Phi thật lâu không buông.
Lý Thư cười cười, hiểu ý mà dẫn Lãng Giang Cách Hãn ra ngoài trước. Vân Dương cũng lui ra ngoài cửa, không nói một lời.
Ninh Giác Phi cũng rất kích động, trên mặt mang theo nụ cười vui sướng, vô cùng động nhân.
Qua một hồi lâu, hai người mới buông nhau ra. Kinh Vô Song nghiêm chỉnh nhìn Ninh Giác Phi, Ninh Giác Phi đánh giá Kinh Vô Song, hai người song song lên tiếng: “Ngươi gầy.” Rồi lập tức ngẩn ra, sau đó cùng nhau cười.
Kinh Vô Song thân thiết giơ tay lên khoát vai Ninh Giác Phi, cười nói: “Đệ đó, sao lại không một tiếng động chạy tới đây? Còn đánh một trận đã đời như vậy mà không báo cho huynh một tiếng, để huynh cũng đánh cho đã ghiền.”
“Binh quý thần tốc.” Ninh Giác Phi mỉm cười. “Đệ xuất kỳ bất ý, đánh úp mới có hiệu quả tốt như vậy. Nếu như nói sớm, đệ sợ lộ tin tức, trên đời không có tường không lùa gió, muốn bảo mật, vậy tốt nhất là không nói, đúng không?”
“Đúng.” Kinh Vô Song cũng là đại danh tướng, những điều này anh đều hiểu cả, cho nên cũng không thực sự trách hắn.
Ninh Giác Phi liếc anh một cái, vui vẻ nói: “Huynh yên tâm, chúng ta còn đánh tiếp. Đi, đi ăn trước đã, sau đó đệ nói kế hoạch sau này cho huynh.”
Kinh Vô Song kích động đi theo hắn, vào một gian phòng, ăn bữa trưa, sau đó cùng Lý Thư quấn quít lấy Ninh Giác Phi, muốn biết phương án hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205718/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.