Sáng sớm, sứ đoàn Bắc Kế liền khởi hành bắc thượng.
Ngoại trừ đội hộ vệ của họ ra, đi cùng còn có ngàn khinh kỵ binh của Ninh Giác Phi, phía sau còn ba ngàn tinh binh thủ thành của Đan Cổ.
Đan Cổ cùng Độc Cô Yển đều đã biết chuyện sứ đoàn bị tập kích ở đại mạc, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, cả hai quyết định phái ra ba ngàn tinh binh, hộ tống bọn họ đến Minh đô.
Ninh Giác Phi, Đạm Thai Tử Đình, Kinh Vô Song và Độc Cô Yển ngồi trên lưng ngựa, phía sau là hai chiếc xe ngựa cỡ lớn, Vân Thâm và Đạm Du Nhiên nằm trên hai chiếc xe ngựa đó. Sau nữa còn có toàn thể thành viên sứ đoàn và thị tòng tùy thân, tất cả đều ngồi trên lưng ngựa, rồi tới một đội lạc đà dùng để chở đồ.
Đội ngũ gần năm ngàn người hạo hạo đãng đãng mà đi, nhân mã tuy nhiều nhưng tốc độ cũng không chậm, đi đường rất có trật tự. Trong đoàn người này có một tiểu đội tiên phong chuyên đi dò đường, sắp xếp dịch quán ở những thành trấn sắp đến, còn nếu ở những không có người ở, thì sẽ tìm nơi địa thế tốt đóng quân, bố trí cảnh giới.
Loại đội ngũ như thế này, nếu còn muốn tập kích thì địch quân ít nhất cũng phải có vạn người mới nắm chắc phần thắng, nhưng chuyện này hiển nhiên là không có khả năng. Cứ như vậy, một đường gió êm sóng lặng, sáu ngày sau, bọn họ thuận lợi đến Minh đô.
Từ lâu Độc Cô Cập đã thu được báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205770/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.