Bọn họ nằm một hồi, rồi mặc quần áo. Ninh Giác Phi tiếp tục nằm ở trên giường giả bệnh. Vân Thâm đứng dậy, dự định đi ra ngoài.
Ninh Giác Phi gọi y lại: “Mở cửa sổ.”
Vân Thâm lập tức hiểu, mặt hơi đỏ lên, đem toàn bộ cửa sổ mở rộng.
Không khí trong lành lập tức ào vào, xua đi mùi vị tình dục trong phòng.
Lúc này Vân Thâm mới đi ra ngoài, gọi Giang Tòng Loan vào.
Ninh Giác Phi thân thiết hỏi: “Na Nhật Tùng thế nào rồi?”
“Đã tỉnh, thân thể vẫn còn yếu, đại phu nói phải nằm trên giường nghỉ ngơi, không thể đi lại lộn xộn.” Giang Tòng Loan ngồi bên giường, khẽ nói. “Tâm tình Na Nhật Tùng không được tốt, chỉ có ta và Kỳ Kỳ Cách có thể tới gần nó. Ta để Kỳ Kỳ Cách đừng để tâm chuyện gì khác, chỉ chú ý chăm sóc Na Nhật Tùng thôi.”
“Sắp xếp như vậy cũng tốt.” Ninh Giác Phi thở dài. “Ngươi phải quan tâm Na Nhật Tùng nhiều hơn, để nó dưỡng thương cho khỏe, chuyện khác sau này hãy tính.”
“Ta hiểu.” Giang Tòng Loan gật đầu, thân thiết nhìn hắn. “Ngươi thế nào rồi? Khỏe hơn chưa?”
“Khá rồi.” Ninh Giác Phi tay hắn y. “Chuyện trong nhà có ngươi lo, khổ cho ngươi rồi.”
Giang Tòng Loan lập tức nói: “Đó vốn là chuyện ta phải làm, không cần khách sáo với ta.”
Ninh Giác Phi cười vỗ vỗ tay y: “Hoàng thượng muốn ta đi tĩnh dưỡng ở Vọng Bắc Uyển trên Tiểu Thương Sơn, ta phải tuân chỉ. Chuyện trong phủ toàn bộ giao cho ngươi, ngươi cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205731/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.