Chạng vạng, mặt trời chiều ngã về tây hắt ánh kim lên Lưu Hoa hồ, trên nóc nhà đọng một lớp tuyết dày, cảnh sắc càng thêm đẹp đẽ. Trong thành rất nhiều nhà đã lên đèn, tuy rằng trời rét đậm nhưng trên đường người xe vẫn như mắc cữi, mã xa đại kiệu lui tới náo nhiệt.
Ở cửa tây hoàng thành, một đội nhân mã vội vàng xuất hiện. Cấm quân thủ vệ cửa lập tức ngăn lại, nghiêm khắc quát hỏi: “Người nào?”
Người dẫn đầu cao to lập tức tươi cười, khom lưng nói: “Thưa các đại gia, chúng ta là gia nhân Vũ Uy tướng quân, phụng mệnh hiếu kính lão tổ tông. Sắp tới năm mới rồi, tướng quân chúng ta đang ở biên quan, không thể trở về đoàn tụ với lão tổ tông, thẹn trong lòng, liền chuẩn bị nhiều quà tết, phái chúng ta đưa lại đây, để lão nhân gia vui vẻ.”
Cấm quân có hơn phân nửa là người Bắc Kế, nghe họ nói là gia bộc Tiên Vu Ký thì cũng không dám làm càn. Tiên Vu Tuấn tuy rằng đã ngã nhưng Tiên Vu Ký vẫn còn ân sủng, trong lúc này, không ai dám đắc tội vị danh tướng này.
Phó úy canh giữ cửa thái độ khách sáo rất nhiều: “Nếu là gia nhân của Tiên Vu đại tướng quân tất nhiên sẽ cho đi, chỉ là Bộ Binh có lệnh, toàn bộ vật phẩm đều phải lục soát, văn kiện xuất thành cũng phải kiểm tra, xin thứ lỗi.”
“Đâu có, đâu có.” Người nọ liên tục khom người, lập tức quay đầu vung tay lên. “Các ngươi đứng sang một bên, để cấm quân kiểm tra, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205704/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.