Vấn đề cục thịt không khó giải quyết, Mạnh Tĩnh Nguyên vốn là khách hàng quen của ‘Sống lâu muôn tuổi’, hơn nữa ông chủ Liễu Cẩn Diên lại có ấn tượng tốt với Kiều Mịch, tùy tiện ném thứ đó xuống, đàm phán giá tiền thỏa đáng rồi làm thẻ VIP, hưởng thụ ưu đãi dành cho hội viên, còn lại chỉ cần chờ câu trả lời thuyết phục là được rồi. Vì thế mười phút sau, Mạnh Tĩnh Nguyên cầm thẻ VIP rời khỏi cửa hàng quan tài, bắt xe về thẳng nhà mình.
Sau khi cha mẹ mất thì Mạnh Tĩnh Nguyên do một nhà chú mình chăm sóc, vốn lúc đầu chú cũng ở trong căn nhà này, nhưng vì Mạnh Tĩnh Nguyên không bận tâm đến việc làm ăn với các đối tác nên ném hết tất cả cho chú mình, bản thân thì ăn chia hoa hồng theo cổ phần của công ti, vì thế cả nhà chú cũng giàu lên rồi chuyển đến ở một căn nhà mới, thỉnh thoảng mới quay về đây, căn nhà này gần như luôn không có người mà chỉ đặt ‘Cha nuôi’.
Giống như lời Hắc Khuyển nói, ‘cha nuôi’ của Mạnh Tĩnh Nguyên là một thứ gì đó rất tà môn, một thứ không hiểu sao lại bị phong ấn trong một chiếc đỉnh đồng cổ — Một linh hồn. Cho dù là yêu quái lớn tuổi như Hắc Khuyển cũng chưa bao giờ biết được rõ ràng gương mặt thật của nó, nói nó tà môn là vì nó thực sự không phải thứ tốt, chỉ vì muốn trở nên mạnh mẽ để giãy thoát khỏi phong ấn mà không biết đã cắn nuốt bao nhiêu hồn người, tính mạng mất vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quy/3042754/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.