Bình minh ló dạng.
Một ngày mới bắt đầu.
Ánh nắng đầu tiên của mặt trời cũng là lúc hiệu lệnh công thành được Minh Nhất giơ lên.
Tiếng reo hò, la hét vang vọng khắp đất trời.
Ba nghìn hai trăm người tiên phong đồng loạt thẳng hướng rừng bão tố mà tiến.
Trong số đó có hơn hai trăm người là pháp sư.
Đứng trên đài cao.
Ba nhân vật xuất chúng trong thời đại này nhìn nhau.
Rồi cùng đưa ánh mắt về phía tòa thành đằng sau khu rừng.
Nơi ấy sắp tới sẽ vô cùng hỗn loạn.
…
Bụi bay mù trời do vó ngựa giày xéo.
Quá nhiều người, khắp nơi toàn là người, cả một biển người.
Khu rừng nhanh chóng rung động.
Những cành cây con bị dẫm đạp gãy đổ khắp nơi.
Thật sự đây là một khung cảnh hoảng loạn.
Hải Hoàng phất hiệu lệnh.
Một toán quân tách ra từ đại quân đang đóng trại bên dưới đài cao, lập tức khoảng năm nghìn người nhận hiệu lệnh và hướng về phía cổng thành Đông Nam mà tiến.
“Ta xin phép đi trước.”
Hải Hoàng lên tiếng nhìn hai người hộ pháp rồi cấp tốc chỉ huy binh đoàn tiến đánh sườn Đông của tòa thành.
Cả hai người kia gật đầu. Thế Vinh im lặng không nói gì, Minh Nhất thì cười khoái chí.
Đợt tấn công đầu tiên bắt đầu.
Tám nghìn hai trăm người công phá ba cổng thành Nam, Đông Nam và Đông.
Kỵ binh tiên phong mở đường, lao ồ ạt về phía cổng thành đang đóng kín.
Thế nhưng lúc này những cây cầu bắt qua vực không đáy thì đã không còn.
Đoàn kỵ binh dừng chân bên thành vực. Nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739346/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.