Đế Quốc Kim Ngọc.
Thành đông.
Tường thành phía trong.
Điện linh bàn.
Trọng Sinh xuất hiện, anh ta không ai khác chính là Bắc Thành Hộ Pháp.
Người đứng đầu trong tứ đại hộ pháp lừng danh của Kim Ngọc.
Đã từng là vậy.
Trước mặt anh ta là hai con người đang say ngủ, Thiên Bảo cùng Tiểu Tuyết.
Nét mặt tò mò nhìn hai người này, đoạn anh ta ra lệnh cho thị vệ rút lui.
Trong đại điện rộng lớn lúc này chỉ còn lại ba người, Trọng Sinh cùng hai người đã đưa Thiên Bảo về đây.
“Ngọc Mai, chuyện này là sao?”
Anh ta hỏi cô gái đang đứng đối diện.
Cô ta không chưa kịp trả lời thì thanh niên còn lại đã chen vào.
“Chủ soái, chuyện này không liên quan đến nàng ta. Tất cả quyết định đều là do ta mà ra.”
Anh ta lên tiếng.
Trọng Sinh nhìn hai người đang say ngủ, rồi nhìn thanh kiếm tuyệt đẹp cạnh bên.
Sau đó hướng ánh mắg nhìn thanh niên vừa chen lời khẽ hỏi.
“Ta không hiểu, chẳng phải ta cử ngươi đi để tìm sự trợ giúp, sao lại trở về với hai người thế này.?”
“Hai người này, chính là sự trợ giúp hoàn hảo.”
Thanh niên này tự tin lên tiếng.
Trọng sinh tò mò.
“Trọng Bảo, ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Chủ soái bình tĩnh, hãy ngồi xuống để ta từ từ giải thích.”
Anh ta mỉm cười nhìn Ngọc Mai.
…
Ngoài rìa rừng Bão Tố.
Thế Vinh đứng trên đài cao, nhìn ngắm cục diện phía trước.
Ánh mắt anh ta có thoáng chút gì đó suy tư.
Từ lúc rời khỏi Bạch Vân sơn.
Anh ta chưa từng nguôi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739341/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.