Một ngày mới bắt đầu.
Thiên Bảo giật mình tỉnh giấc.
Anh ta không ngờ rằng việc sử dụng pháp chú cứu Tiểu Tuyết lại khiến bản thân mất đi cảm giác về thời gian. Anh ta ngủ lúc nào không hay.
Vội nhìn xung quanh, lắc lắc đầu để tỉnh táo, tâm hồn trống rỗng, thanh thản đến kì lạ
Đâu đó có tiếng nói vang lên.
“Kể từ giờ phút này, mối liên kết giữa Linh Giới và Nhân Giới đã chấm dứt. Thế gian này vẫn tồn tại những kết giới nhưng không thể nào tác động được vào Linh Giới nữa. Trừ những trường hợp đặc biệt. Tất cả là vì ngươi đã phá vỡ trạng thái cân bằng với việc Tự Hoại bản thân. Xem như ngươi đã mất đi một mạng, giờ thế gian này sẽ không còn khái niệm bất tử nữa, hãy nhớ điều đó, kẻ vô thần.”
“Kẻ vô thần ư.?”
Anh ta thì thầm. Hiển nhiên giọng nói này chỉ mình anh ta nghe được.
Đúng như dự đoán, anh ta có sứ mệnh gì đó tại thế giới này nhưng sứ mệnh gì thì không rõ.
Sự việc vẫn còn mơ hồ.
Bấc giác, anh ta cảm nhận được làn hơi ấm bên cạnh.
Vội nhìn sang hướng ấy.
Nơi ấy, một người con gái đang đứng nhìn anh ta.
Nụ cười tỏa nắng trên môi.
Thẫn thờ giây lát, anh ta như sực tỉnh.
Nhìn nàng ta, định nói gì đó.
“Sao vậy, ta có gì khác à?”.
Nàng ta hỏi khi thấy Thiên Bảo nhìn mình chăm chú.
Thiên Bảo lắc đầu.
“Không không. Không có gì khác.”
Anh ta cười.
Tiến đến bên nàng.
Lúc trước nàng ta chưa tỉnh, Thiên Bảo đã suy nghĩ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739336/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.