Đêm tối.
Một khoảng thời gian nghỉ ngơi sau ngày dài làm việc.
Tin tức kỳ thú bị tiêu diệt thêm một con được lan truyền bởi những người sống sót trở về từ ngọn núi.
Con kỳ thú này đã là con thứ hai bị tiêu diệt trong ngày hôm nay.
Lại thêm những vụ lùm xùm đoạt bảo.
Ngồi tựa lưng hướng mắt nhìn về căn phòng đôi chủ quán, Thế Vinh thở dài.
Chợt nhớ gì đó, Thế Vinh nhìn hai người ngồi cùng. Lên tiếng.
“Nghe nói sắp tới ngài ấy sẽ công phá Thành Đông ư?”
Một người gật đầu.
Nhìn Thế Vinh rồi nốc rượu.
“Lẽ nào chuyện Bắc Thành Hộ Pháp tạo phản là thật ư?”
Hải Hoàng mỉm cười.
“Việc này chỉ có mình Ngài biết. Chúng ta chỉ là bề tôi, không nên bàn luận.”
“Tuy trước giờ bảy người hộ pháp chúng ta ít khi gặp nhau, nhưng ta vẫn không tin Bắc Thành hộ pháp tạo phản.”
Thế Vinh vẫn khẳng định điều mình nói.
Minh Nhất nhìn Thế Vinh.
“Thời thế hiện nay, nhân tài mọc lên như nấm, anh hùng hào kiệt phương trời nào cũng có, vì vậy việc một quốc gia có kẻ tạo phản là điều bình thường.”
“Lý lẽ gì thế?”
Thế Vinh khinh bỉ.
Minh Nhất cười.
“Lại nữa, thế gian chỉ tồn tại hai Linh Bàn. Mà một trong số đó lại nằm ở Thành Đông. Nếu như Bắc Thành thực sự tạo phản thì e là lúc đó đã quá muộn.”
“Điều đó ta biết. Việc dùng Linh Bàn để khuếch đại sức mạnh thì không phải không có, nhưng Bạch Tháp cũng có Linh Bàn. Lẽ nào còn sợ. Thêm nữa nếu Bắc Thành tạo phản thì chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739330/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.