Đế Quốc Kim Ngọc.
Bạch Tháp.
Ngoại ô thành phố.
Tường thành thứ ba.
Nhất Đẳng Nhân Gian đang thư thái quan sát sinh hoạt của người dân nơi đây một cách chậm rãi.
Không ai biết ông ta là Nhất Đẳng cả, vì trước giờ ông ra chưa bao giờ lộ diện.
Tại đây ông ta cũng giống như bao người khác, hòa lẫn vào đám đông ồn ào.
Ông ta choàng một tấm áo khoát màu xám có mũ trùm phủ đầu khiến người khác nếu nhìn từ đằng sau cũng chẳng thể biết được ai là ai.
Bên trong tấm áo choàng đó giấu gì, không ai biết.
Mải mê quan sát cuộc sống tại nơi mà mình làm chủ này, ông ta không hề để ý đến sự hiện diện của một người, hay chính xác là ông ta không hề hay biết.
Người này tiến lại cạnh bên ông ta, cùng đưa mắt nhìn theo hướng ấy.
“Lâu nhỉ?”
Người này lên tiếng.
Nhất Đẳng xoay đầu nhìn người này.
Không mấy ngạc nhiên, cũng chẳng mấy tức giận vì có kẻ vô lễ.
Ông ta tiếp tục hướng mắt nhìn về nơi xa xăm.
Ông ta gật đầu với lời chào hỏi.
“Không ngẫu nhiên mà ông đến tận đây đâu nhỉ? Bạn già.”
Nhất Đẳng lên tiếng. Vẫn không hề nhìn người đang nói chuyện với mình.
Người này cười tươi, chắc cũng đoán được Nhất Đẳng sẽ nói gì.
“Hà hà. Rảnh rổi nên ta đến thăm ông thôi.”
Người này cười. Nụ cười ma quái.
Nhất Đẳng im lặng.
“Uống gì không?”.
Người này lên tiếng chuyển giao bầu không khí đang trùng xuống này.
…
Một tửu quán nhỏ bên trong thị trấn tường thành thứ ba.
Hai người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739329/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.