“Cẩn thận.”
Bích Vân thét.
Ba người tầm bảo lập tức thủ thế, Trâm Anh đứng dậy cùng hai người kia tạo pháp chú bảo vệ.
“Sát lực cao quá.”
Trâm Anh khẽ nói.
Trước mặt họ, một vài người bị ký tự va vào lập tức tiêu biến không còn dấu vết, ký tự đó cũng vỡ tan.
“Mọi người lui lại, tránh chạm vào chúng.”
Trâm Anh hét.
Trong chốc lát số kẻ tầm bảo còn lại trong quán trọ chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Sáu người.
Hữu Minh lùi lại, cố gắng tạo khiên chống đỡ các ký tự.
Nhưng cũng không thể chịu lâu.
Ký tự va vào khiên giống như đá va vào trứng.
Khiên vỡ nát hết lớp này đến lớp khác.
Ba người ngoài cuộc kia cũng bị vạ lây.
Bên ngoài, mọi người thét lên kinh hãi.
“Pháp… pháp thuật kì quái gì thế này.?”
Hữu Minh vừa né vừa hỏi.
Ba người kia lắc đầu, họ chưa bao giờ thấy qua hoặc đã nghe nói nhưng không thể hình dung.
Hữu Minh lúc này có lẽ đã nhận ra khả năng của thanh niên kia. Nhưng cũng không thể làm gì được.
Thiên Bảo cười nhẹ.
“Vọng Âm Báo Tử.”
Ánh mắt mọi người lộ rõ sự ngạc nhiên cùng cực.
Trâm Anh thốt.
“Không… thể nào. Ma pháp tối thượng này đã thất truyền từ lâu. Làm sao ngươi có thể…”
“Sao cô biết là thất truyền.?”
Thiên Bảo hỏi.
“Ta…”
Trâm Anh không biết đáp sao.
Thiên Bảo cười nhẹ.
“Nếu như thất truyền thì sao ta sử dụng được. Ta nghĩ cô nên tránh sang bên.”
Thiên Bảo nhìn cô nàng chăm chú khiến Trâm Anh khó chịu. Chưa có một nam nhân nào dám nhìn trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739326/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.