Một khu vực không xác định bên trong đại mạc Hỏa Ngục.
Đưa ánh mắt quan sát xung quanh, tất cả khán giả đều đã im lặng.
Trước mặt Thiên Bảo là ba người đang lăm lăm vũ khí.
Cậu ta rút cây kiếm đang cắm sâu phần lưỡi lên khỏi mặt đất, tức thì cậu ta cảm nhận thấy một trường lực xuất hiện trở lại. Trường lực này ngăn cản một vài khả năng dụng pháp.
Hiểu ra điều gì đó, cậu ta cắm thanh kiếm xuống lại mặt đất.
Giống như lúc nãy, một xung lực lan tỏa khi thanh kiếm chạm đất. Trường lực vô hình kia tan biến. Dường như thanh kiếm này đang áp chế trường lực ấy.
Ba người kia lui lại một tí khi thấy Thiên Bảo một lần nữa cắm thanh kiếm xuống nền sàn đấu.
“Một người bình thường.”
Thiên Bảo đáp.
“Vô tình lạc vào chốn này. Mong ba vị lượng thứ.”
Ba người kia nhìn cậu ta, có vẻ không tin vào lời nói đó.
“Một người bình thường ư?”
Một người trong số họ lên tiếng.
“Người bình thường nào mà lại có linh lực đột phá đến như vậy.”
Thiên Bảo vẩy vẩy tay ra vẻ không hay biết gì.
“Ấy ấy, tui làm gì có linh lực. Không tin, thì ba vị tự mình kiểm chứng đi.”
Nghe thế ba người kia dụng một pháp thuật bậc thấp cho phép soi chiếu vào sức mạnh tiềm ẩn bên trong bản thể con người.
“Quả thật hắn ta không có linh lực.”
Một người ghé sát tai một người khác thì thầm.
“Có thể hắn che giấu… nếu không có linh lực thì chẳng thể nào dụng pháp được.”
Tất cả những câu nói này Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739315/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.