Đảo quốc Hòa Bình.
Đêm tối.
Phố vắng tiêu điều.
“Ai?”.
Tiểu Tuyết hỏi lớn khi nghe thấy vài thanh âm lạ.
Bốp bốp bốp.
Tiếng vỗ tay văng vẳng trong bóng tối.
Liền đó là ba nam nhân bước ra.
Đó là ba người nhận lệnh đi giúp Tấn Hoàng lúc dưới mật thất.
“Nhìn phong thái cùng y phục của cô.”
Một người trong họ lên tiếng.
“Ta đoán… cô không phải người bản địa…”
“Nực cười.”
Nàng ta đáp.
“Đó là điều hiển nhiên.”
Nàng ta nhìn ba người họ.
“Nếu mà ta là người ở đây thì các người chưa chắc đã xuất hiện tại đây đâu.”
Giọng nàng ta đanh thép.
“Uầy… mạnh mồm thế.”
Kẻ khác trong nhóm tiếp lời.
“Nói sao thì nói cũng phải mời cô theo bọn này một chuyến. Ha ha.”
Kẻ cuối cùng trong số họ lên tiếng.
“Một chuyến?”
Nàng ta đáp.
“Muốn ta đi cùng, để xem các ngươi có đủ bản lĩnh hay không?”.
Nàng ta lui lại.
Ba người kia nghe thấy thế liền nhìn nhau.
Rồi một người trong số đó lao tới.
“Thổ Công Sư Đảo Quốc xin thất lễ”.
Dứt câu nói hắn ta búng ngón tay.
Tức thì trước mặt một vài viên đá lơ lửng.
Cứ mỗi lần búng tiếp theo thì một viên đá lại lao tới nàng.
Nhẹ nhàng, Tiểu Tuyết lách người tránh né những viên đá.
Không dừng lại ở đòn này.
Hắn ta dậm chân, hai tay dùng lực.
Xung quanh nàng ta bỗng rung chuyển.
Rồi một vòng tròn to lớn bằng đá được dựng lên, cao quá đầu người.
Hắn bóp nhẹ bàn tay.
Bức tường đá bắt đầu thu hẹp lại.
Nàng ta đang ở bên trong.
Thổ công sư tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739294/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.