Nghìn năm trở lại đây chưa có một đại kiếp nào lại khủng khiếp đến vậy. Mọi nơi kể từ Cánh Đồng Trung Lập cho đến bờ Tây xa xôi đều hoang sơ, tiêu điều, đổ nát.
Tính từ cánh đồng trong chu vi hàng trăm dặm không có lấy một bóng người. Mọi thứ đều trống không, ngay cả thú vật cũng chẳng có lấy một loài.
Dưới mặt đất in hằn vô số dấu chân của một cổ đại thần thú trong truyền thuyết.
Từ lúc thần thú thức tỉnh thì cũng đã hơn bốn ngày trôi qua, trong bốn ngày này không biết đã có bao nhiêu chuyện xảy ra.
…
“Hơ.” Lan Anh đột ngột bật người ngồi dậy, có vẻ như cô nàng vừa trải qua một cơn ác mộng.
Lấy đôi tay xoa xoa đầu, vẫn còn hơi choáng váng sau vụ va chạm lúc trước. Sau một khắc định thần, Lan Anh đưa cặp mắt nhìn xung quanh.
Cô nàng đang ở trong một căn phòng khá sang trọng, đồ dùng toàn thứ đắt tiền, sàn nhà được làm bằng một loại gỗ thơm hương ngất ngây, nhìn vào khó biết đó là gỗ của loài cây gì.
“Cô tỉnh rồi à.”
Một tiếng nói đâu đó bên tai làm Lan Anh giật mình, vì thế quay người sang hướng ấy. Một thanh niên xa lạ đang ngồi đó, đối với nàng lúc này.
Anh ta nhìn Lan Anh, sau đó lấy trong người ra một cái lọ nhỏ, đưa cho cô ấy.
“Cô khát rồi đúng không?”. Anh ta nở nụ cười.
Dù không biết đây là đâu, người này là ai và đầu óc đang đa nghi về cái thứ trên tay họ, một cái lọ nhỏ chỉ chứa đúng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739256/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.