Từ xưa đến nay, số lần ánh trăng đổi màu không nhiều. Nhưng mỗi lần nó đổi màu lại là điềm báo cho một trường hạo kiếp.
…
Mặc dù có trong tay Kim Linh cùng dây chuyền Phục Sinh, thế nhưng tình thế lúc này của Thanh Thảo chẳng khấm khá được mấy.
Vừa rồi, Thủy Long chỉ khẽ thở nhẹ cũng đã tạo ra một xung lực hóa thành làn nước trong vắt như sương đêm lao tới, nhìn bình thường nhưng đầy chết chóc.
Thanh Thảo vội vã dùng Kim Linh vừa mới cướp được ra ngăn cản, thế nhưng chẳng thấm vào đâu so với làn nước kia, đúng là Thần Thú, lúc chưa thành hình đã khiến mọi người khổ cực, giờ đây thì càng khó khăn hơn.
Ngoài hắn ra, cả Tân cùng Long cũng đã dụng pháp. Hỏa Hàm cùng Kim Linh liên tục tạo ra các vòng pháp chú, vừa che chắn vừa tấn công Thủy Long.
Nó rống lên, chẳng hề mảy may phòng ngự, mọi pháp chú tấn công nó đều vô hiệu. Cứ như vứt những viên đá vào mặt nước, không chút vết thương, mọi thứ đều bay xuyên qua người nó, chẳng đọng lại gì.
Nó cứ đứng đó, từ lúc thành hình tới giờ.
“Sao ngươi vẫn chưa sử dụng nó”.
Tân vừa quát vừa tránh né một vài cơn gió sắt bén mang đầy sát khí lao tới, chúng chém vào cỏ cây khiến nó lập tức rơi lã tã, cảnh tượng tan hoang.
Linh Bàn bên trong Bạch Tháp đột ngột rung động khiến các nhà Triết Pháp Kim Ngọc không khỏi giật thót, khuôn mặt mọi người dần xấu đi.
Nhìn vào Cổ Bàn, họ cũng đã biết được chuyện gì đang diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739255/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.