Tầm nhìn của Lãnh Nguyệt vẫn mờ nhòa cho đến khi thứ đó đến gần. Lãnh Nguyệt đi theo ánh sáng duy nhất trên con đường và hắn nhận ra mình đã lầm.
Lãnh Nguyệt cố nhìn cho tới khi thấy một bóng người đang tiến dần tới từ trong bóng tối:
- Đưa nó đây.
Người phụ nữ hiện ra, cô ta di chuyển rất thư thái cứ như thể đôi chân không chạm đất, và cô ta nhìn thẳng về phía Lãnh Nguyệt:
- Giao nó ra đây.
Lãnh Nguyệt biết cô ta đang tìm kiếm thứ gì nhưng hắn cũng biết thứ đó không thuộc về cô ta và vị kia cũng không gửi nó cho cô ta.
Lãnh Nguyệt không hề chùn bước:
- Ta sẽ chỉ đưa cho chủ nhân của nó.
Cô ta híp mắt, vươn bàn tay ra lệnh cho lũ bướm tấn công. Những con bướm nhắm thẳng Lãnh Nguyệt lao tới. Sau khi chứng kiến những con bướm đã làm gì vong linh kia, Lãnh Nguyệt không dại mà đối đầu với chúng. Hắn xoay người bỏ chạy.
Lãnh Nguyệt thụp xuống khi một trận tấn công bay qua, hắn giơ dao chém đứt đôi một con bướm, nó lập tức tan thành bụi. Thế nhưng bọn chúng quá đông, phải đến hàng nghìn con. Trong lúc chém rơi mấy con nữa, một cảm giác đau như phải bỏng xé qua cánh tay phải của hắn. Một con bướm đã lao trúng hắn, khi nhìn xang Lãnh Nguyệt thấy tay áo đã cháy xém, có mùi khét lẹt của thịt cháy.
Có tiếng gió rít qua.
Một tiếng đập chát chúa vang lên, những con bướm bay tán loạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quang-tue-nguyet/2719320/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.