Tĩnh Vương đi tới chỗ quý phi, cung kính nói:
"Đã lâu không gặp, quý phi phong tư vẫn như cũ, hoa quý ung dung".
Quý phi nhìn Tĩnh Vương một thân cao lớn, uy mãnh, vóc dáng thay đổi rõ rệt, tóc đen bện cao thành những lọn tóc xoăn, bên tai trái còn xâu một khuyên vòng của người dân tộc Triệu Yết trông vừa hoang dã vừa phóng khoáng, làn da nâu khoẻ mạnh làm cho ngũ quan càng thêm sắc sảo, đoan chính mang đậm khí khái nam tử.
"Xem ra gió ở Triệu Yết cũng rất mạnh, thổi bay khí chất yếu nhợt lúc trước. Khí hậu càng khắc nghiệt càng thích hợp bồi dưỡng con người".
Tĩnh Vương linh hoạt ứng phó:
"Triệu Yết là nơi tiếp giáp với biên giới phía Tây, đất đai khí hậu của vùng hoang mạc, người ở đó cuồng dã, tự do, thần đệ cũng bị ảnh hưởng ít nhiều".
Quý phi thản nhiên nói:
"Ta thấy đệ như này rất tốt, bây giờ trông có sức sống hơn".
Tĩnh Vương cẩn thận lựa lời:
"Cũng nhờ ơn bệ hạ giao Triệu Yết cho đệ, đi để trưởng thành, rèn luyện bản thân. Đệ cũng không thể núp dưới cái bóng của bệ hạ mãi được, ai rồi cũng đến lúc phải thay đổi".
Dường như tiếng đàn nhạc ồn ào bên cạnh cũng không thể làm mọi thứ bớt đi căng thẳng.
Cũng không thể để như thế này mãi, nghĩ như vậy quý phi niềm nở nói với khách quý:
"Tĩnh Vương nên đi kính rượu bệ hạ, ta đoán hai người có nhiều chuyện cần tâm sự".
Tĩnh Vương cũng thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quang-tue-nguyet/2719319/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.