Tạ Liên đột ngột mở to hai mắt.
Nhìn vẻ mặt không thể tin được của y, Tam Lang nói: "Làm sao vậy?"
Tạ Liên nên nói gì đây, bị lừa dối, bị đùa giỡn xoay như chong chóng đến nhục nhã, khó chịu cùng máu nóng xông lên não, một chưởng vỗ lên mặt bàn, cắn răng nói từng câu từng chữ "...Ra, là, ngươi!"
Cái bàn căn bản không chịu nổi một chưởng này của y, phân năm xẻ bảy ngay tại chỗ, may mà trong tửu quán trừ hai người bọn họ ra cũng không có người ngoài, bằng không đương nhiên sẽ bị dọa đến kinh hoàng bỏ chạy. Tạ Liên trong tay không có binh khí, mới bổ ra một chưởng. Tam Lang vẫn ngồi trên ghế, chỉ hơi nghiêng tay.
Một chưởng kia xuyên thủng bức tường sau lưng hắn, đá vụn ào ạt rơi xuống, thế nhưng hắn lại không chút sứt mẻ, ôm cánh tay, hời hợt giương mắt, nói: "Đạo trưởng, này là có ý gì?"
Mặt Tạ Liên phát sốt kịch liệt, không biết bây giờ mặt đã đỏ thành cái dạng gì rồi, khớp xương một bên tay run lên ken két, chìm trong giận dữ nói: "Ngươi...đừng có giả vờ. Ngươi làm gì với ta...lòng ngươi tự hiểu rõ."
Mi mắt Tam Lang lại giương lên vài phần, nói: "Thật không may, thật sự ta không rõ lắm, ta rốt cuộc đã làm gì đạo trưởng, khiến ngươi tức giận như vậy? Có thể chỉ giáo một chút không?"
"..."
Người này cư nhiên lại mang vẻ vô tội bảo chính miệng y nói ra, muốn y nói thế nào đây? Giữa ban ngày ban mặt, nói loại chuyện này sao?! Tạ Liên chưa từng gặp qua người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863480/quyen-5-chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.