Tác giả có lời muốn nói: xin lỗi nha trễ mất rồi! Tối hôm nay ra ngoài 9h mới xuống xe, 10 h về tới khách sạn. Mấy ngày nay sẽ không về nhà nên đăng tương đối chậm, hơn nữa còn không có WiFi, chỉ có thể dùng network computer thôi huhuhuhu
Tuy rằng trước đó đã nói qua rồi, nhưng vẫn muốn nói lại một chút. Quyển thứ tư là tiền truyện, hiện tại đã là cuốn kể về quá khứ thứ 2. Sang quyển năm sẽ về hiện tại cũng như kết thúc, tất cả mọi chuyện sẽ được giải đáp. Ta rất muốn ngày càng viết dài hơn! Thế nhưng tốc độ đánh máy cùng tinh lực có hạn, chỉ có thể gắng hết sức. Mọi người không đợi được thì có thể bỏ qua. Nếu như quyết định đồng hành tiếp thì phi thường cảm tạ, mong rằng sẽ tiếp tục chung sống thật vui vẻ!
Chúc ngủ ngon!
____________________________
Nghe hắn nói đến thuốc, Tạ Liên quay đầu lại nhìn vào trong phòng, quốc chủ và vương hậu vẫn đang nghỉ ngơi. Giây lát sau, y nói: "Thuốc thì ta có thể từ từ nghĩ cách, còn cái này đệ cứ nhận đi."
Y kiên trì muốn cho, Phong Tín không rõ vì sao lại cảm thấy buồn cười, nhún vai một cái, cúi xuống nhặt thanh quạt cói rách nát từ trên đất lên, tiếp tục quạt lửa sắc thuốc: "Vậy được, ta tạm thời giữ dùm huynh. Khi nào huynh muốn lấy lại thì cứ tìm ta."
Tạ Liên lắc lắc đầu: "Ta không cần đâu, đệ muốn dùng nó như thế nào mà chẳng được."
Bán Hồng Kính, trong tay dư dả được một chút, bọn họ cuối cùng cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863415/quyen-4-chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.