*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Liên lập tức ngộ ra, đứng dậy thốt: "Cẩm Y Tiên?!"
Dĩ nhiên ảnh cắt bóng không đáp lời, cũng chẳng nhúc nhích, chỉ đứng yên ở đó. Tay trái tay phải mỗi tay vịn một đứa, Tạ Liên dặn khẽ: "Đừng cử động."
Lát sau, một làn gió đêm thổi qua, ảnh cắt bóng hình người trông như thở dài một tiếng, thế rồi dịch chuyển tán loạn, tan biến theo làn gió. Tạ Liên bừng tỉnh bật dậy, đúng lúc này, ngoài cổng phường nhuộm bỗng vang lên tiếng gõ "cốc cốc" đột ngột. Ba người đều quay đầu lại nhìn, Tạ Liên cất tiếng hỏi: "Ai thế?"
Một giọng nam ở ngoài đáp: "Thái tử điện hạ, là ta."
Tạ Liên đi tới mở cửa, đứng ngoài phường nhuộm là một chàng trai mặt mũi sáng sủa điệu bộ đoan chính, chắp tay bước vào. Tạ Liên hơi ngạc nhiên: "Linh Văn, sao ngươi lại đích thân tới đây?"
Linh Văn chỉnh lại tay áo, đáp: "Nghe Thái tử điện hạ ngài bảo khó giải quyết, chỉ e thần quan bình thường không đối phó nổi, ta đành đích thân đến xem thử. Chào Kỳ Anh điện hạ, sao ngươi lại ngồi dưới đất? Gì vậy, mặt mày ai cũng thế kia là sao?"
Đây chính là Linh Văn trong hình hài nam nhi. Tạ Liên bước đến trước màn vải, vén lên nhìn, quả nhiên trống trơn, hồi lâu sau mới quay đầu nói: "Cẩm Y Tiên hiện hình rồi."
Linh Văn kinh ngạc: "Cái gì?"
Tạ Liên nói: "Ắt là nó, không sai đâu. Là một thanh niên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863364/quyen-3-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.