Đêm nay, lòng tin của Tạ Liên vốn nhăm nhe thể hiện tài năng đã trải qua biết bao thăng trầm.
Thật ra Hoa Thành từng đề xuất rằng, chi bằng để hắn nấu cơm cho, nhưng làm sao Tạ Liên có thể không biết xấu hổ bảo Hoa Thành đã giúp mình sửa cửa, giúp mình dọn nhà, rồi lại giúp mình nấu cơm nữa? Nào có đạo lý bảo khách làm như thế, huống chi nếu vậy thì xem đường đường Quỷ vương cấp Tuyệt người ta là cái gì?
Cũng may Tạ Liên mang về kha khá hàng tích trữ từ trấn trên, mặc dù tối qua đã bị y đổ hơn phân nửa vào nồi, sog vẫn còn thừa lại một ít bánh bao, bánh bột ngô, rau dưa và trái cây, gặm đỡ cũng được. Nhưng gặm xong rồi nên làm gì bây giờ?
Sang ngày thứ hai, vấn đề này chưa đánh đã sụp. Mới sớm tinh mơ, cửa Bồ Tề quán đã bị một đám thôn nữ gõ mở, tặng cho vài nồi cháo lớn và một con gà nướng. Chúng thôn nữ đều ngượng nghịu e dè, đến vì ai đã rõ như ban ngày. Tạ Liên không khỏi âm thầm thở dài: Đẹp trai không lo chết đói.
Con gà nướng cho hai đứa nhóc chia ra ăn, Tạ Liên chỉ húp chút cháo, Hoa Thành không đụng món nào, nói: "Ca ca được hoan nghênh ở đây thật."
Tạ Liên cười cười: "Tam Lang đừng chọc ta. Rõ ràng mọi người có dụng ý khác mà."
*Có dụng ý khác: Nguyên văn là "Túy Ông chi ý bất tại tửu" = ý của Túy Ông không phải ở rượu. Câu này trích từ "Túy Ông Đình Ký" của Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863334/quyen-3-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.