Câu này của Hoa Thành tuy đầy ý khinh miệt, cực kỳ không khách sáo, nhưng hắn vừa mở miệng, gã đàn ông kia cũng đành mặc cho người khác cười nhạo, không dám phản bác nhiều. Tỳ nữ dẫn Tạ Liên đến đây nói: "Vị công tử này, hôm nay ngươi may mắn lắm đó."
Ánh mắt của Tạ Liên chưa hề dời đi, y hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Tỳ nữ nói: "Thành chủ của chúng ta ít khi nào đến đây chơi lắm, nhưng mấy ngày nay ngài ấy bỗng nhiên nổi hứng, thế còn không may sao?"
Nghe giọng điệu của nàng ta, rõ ràng hết mực kính mến và tôn sùng vị "thành chủ" này, chỉ cần được nhìn thấy hắn đã là chuyện may mắn biết nhường nào, Tạ Liên không khỏi mỉm cười.
Màn che lụa mỏng, bóng đỏ thấp thoáng. Cảnh tượng như thế, kiều diễm quá đỗi. Trước tấm màn đỏ, vài cô nàng xinh đẹp đứng quản lý bàn cược. Ban đầu Tạ Liên chỉ tính đứng bên ngoài nhìn rồi thôi, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của Hoa Thành, y bèn thử chen vào bên trong, nhưng vẫn không lên tiếng trước. Y chen vào trong đám người đông nghịt, cuối cùng cũng thấy được gã đàn ông đang đánh cược trên bàn cược.
Gã ta là một người sống. Tạ Liên cũng không ngạc nhiên, trước đó đã nói, trong chợ Quỷ không chỉ có quỷ mà còn có không ít phương sĩ nhân gian có tu vi, thỉnh thoảng một vài kẻ sắp chết hoặc những kẻ có ý định chết cũng lỡ chân vào nhầm. Gã đàn ông kia cũng đeo mặt nạ, để lộ cặp mắt chằng chịt tơ máu, đỏ như sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863268/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.