Mồng một đầu năm, bốn người Diệp Noãn ở trong khách sạn đánh bài nguyên một ngày. Trong lúc bước qua năm mới, cũng không biết có người nào còn có thể suy sút hơn bọn họ.
Ở trong khách sạn giải quyết cơm chiều, Đàm Phượng và Nghê Thiên nói muốn ra ngoài đi dạo. Diệp Noãn lười nhúc nhích, bởi vậy Cung Ngạn Vũ theo cô trở lại trong phòng.
Trong thang máy, Cung Ngạn Vũ chê cười cô: “Nhìn không ra em cũng có mặt lười như vậy a.”
Từ lúc biết cô tới nay, cô vẫn rất khắc khổ chăm chỉ, thời điểm lười biếng như vậy quả thực rất ý khi gặp.
“Ngày nghỉ đương nhiên phải nghỉ ngơi thật tốt,” Diệp Noãn nói: “Hơn nữa đi ra ngoài cũng phải trốn trốn tránh tránh, còn không bằng tự do ở trong khách sạn.”
Nghĩ lại đúng như vậy, thật sự Cung Ngạn Vũ cũng không phải là đặc biệt muốn ra khỏi cửa.
Hai người về đến phòng, liền ngồi ở phòng khách bắt đầu coi TV.
Diệp Noãn lười biếng tựa vào vai Cung Ngạn Vũ, cầm di động trả lời tin nhắn các bạn bè chúc mừng năm mới trong hai ngày này. Không có đặc biệt tìm từ đẹp đẽ, chính là mỗi tin nhắn đến đều đơn giản trả lời một cái: Năm mới vui vẻ.
Trả lời cho Tô Giản chưa tới một phút, hắn liền gọi điện thoại lại.
“Anh còn tưởng rằng em mất tích,” Tô Giản hỏi cô, “Em ở đâu?”
“Em ở Hồ Nam.”
“Hồ Nam?” Tô Giản nghĩ ngợi, liền hiểu, “Hôm qua diễn xong em liền không nhúc nhích?”
“Chính là ý này.”
“Không về Bắc Kinh với bạn trai?”
“Bạn trai cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197986/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.