"Thật không?" Đàm Phượng hỏi, "Vậy chị ấy vì cái gì còn muốn nói như vậy?"
Diệp Noãn cúi người cất điện thoại vào giỏ, sau đó chậm rãi đứng thẳng lên, đối mặt với Đàm Phượng, thanh âm không còn gấp gáp như vừa rồi, thêm vài phần kiên định: "Phượng Nữ, tớ về công về tư, bất quá cũng chỉ là một người làm thuê mà thôi."
Nhìn Diệp Noãn có chút âu sầu, Đàm Phượng hơi hơi hiểu ra: "Vậy thì kỳ thật, tớ cũng vậy, còn là người cậu mang vào công ty mà."
Diệp Noãn thở dài một tiếng, chân chính là bạn bè với cô bây giờ, chỉ còn có một mình Đàm Phượng. Cho nên Đàm Phượng nếu chưa hiểu, cô phải đi giải thích, làm cho cô hiểu kỳ được.
Kỳ thật ngay từ đầu, cô cũng bởi vì nóng giận không nghĩ rõ ràng, nhưng vừa gọi cú điện thoại kia đi, ý nghĩ của cô ngược lại trở nên bình tĩnh thông suốt. Diệp Noãn nói: "Chị Hướng nhất định sẽ xử lý, giống như tớ vừa nói, đây là lần đầu công ty ra mặt thể hiện thái độ, một cơ hội tốt để lập uy. Công ty lớn, cần có bản lĩnh lớn, lúc này đây phải xử lý tốt, xử lý sạch sẽ, như vậy về sau ai cũng không dám coi thường Năm Ánh Sáng. Huống chi công ty luôn luôn hy vọng tớ và Thừa Thiên giữ mình trong sạch, đương nhiên sẽ không để yên cho người ta hắt nước bẩn lên người tớ, bại hoại danh dự của tớ."
"Nếu như vậy, vì sao chị ta không nói thẳng, làm cho cậu yên tâm chứ?" Đây mới chính là mấu chốt Đàm Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197961/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.