A Noãn, em với Cung Ngạn Vũ là quan hệ gì vậy?" Chu Sở hỏi.
"Gì cơ?" Đàm Phượng buồn bực nhìn anh ta, tự dưng lại đi nhắc Cung Ngạn Vũ, cô hỏi: "Cái này liên quan gì tới A Vũ?"
Diệp Noãn phản ứng hơi nhanh hơn một chút, cô nhìn theo ánh mắt Chu Sở, quay lại nhìn, cũng thấy Cung Ngạn Vũ chầm chậm đi tới.
Cung Ngạn Vũ mặc áo thun trắng, quần bò xanh nhạt, bên ngoài còn khoác một áo gió rộng màu đen, buổi sáng anh đã về nhà rửa mặt chải đầu rồi mới qua phim trường. Nhìn thấy Diệp Noãn, anh vẫy vẫy tay với cô.
Diệp Noãn đứng lên, chờ anh đi tới bên mình mới hỏi: "Anh làm gì ở đây, viết bài hát xong chưa?"
"Chưa." Cung Ngạn Vũ chào hỏi Đàm Phượng và Chu Sở xong, sau đó mới trả lời, "Mấy ngày nay vẫn ở lỳ trong phòng ghi âm, có hơi ngột ngạt, cho nên ra ngoài một chút, thuận tiện đến thăm em."
Diệp Noãn cười nói, "Lại tìm cảm xúc hả?"
Cung Ngạn Vũ nhìn nụ cười trên gương mặt đẹp như hoa mùa hè, chỉ thấy trong lòng như có cơn gió mát thổi qua, cảm thấy thoải mái và thả lỏng, mềm nhũn.
Đàm Phượng cũng đứng lên: "Anh Tiểu Thiên đâu?"
Cung Ngạn Vũ có hơi chột dạ: "Đang ngủ, chắc vậy."
"Haizzz," Đàm Phượng vẻ mặt đầy hâm mộ, nói với Diệp Noãn, "Cậu xem, người ta làm việc cũng quá rảnh rỗi kìa, xem người ta đi."
"Rảnh rỗi không lẽ là chuyện tốt?" Diệp Noãn cả Cung Ngạn Vũ cũng dám ghẹo, "Cậu nhìn ngay người trước mặt cậu, rảnh tới mức đi thăm trường quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197957/chuong-63.html