Diệp Noãn nhớ rõ người đi tới là ai. Hắn tên Lý Kinh, lúc này chỉ là 1 nhân viên hậu cần nhỏ, nhưng sau này lại không biết bằng cách nào mà đến được Rực Rỡ làm nhân viên bộ phận tuyên truyền. Lúc cô hết hợp đồng với công ty, hắn cũng tranh thủ bôi nhọ danh dự của cô. Tuy rằng hiện tại không biết hắn muốn làm gì, nhưng thấy người đến, Diệp Noãn vẫn giữ nguyên sắc mặt chào hỏi.
Lý Kinh chào hỏi Diệp Noãn xong liền bắt đầu khen cô đủ thứ, ba hoa chích chòe. Thật ra các nữ sinh đều thích nghe những điều như thế, Diệp Noãn trước kia cũng từng vì những lời khen như vậy mà mõ mộng, nhưng hiện tại cô đã tương đối lý trí. Ðặc biệt là với người trước mặt, tương lai trở thành như vậy cho nên cô liền tùy tiện diễn theo mấy câu.
Sắc mặt Lý Kinh đen lại, nhìn ra Diệp Noãn không kiên nhẫn nói chuyện liền tìm cớ rời đi. Chỉ là hắn có chút khó hiểu, ngày thường miệng lưỡi hắn trơn tru, lươn lẹo, chưa thấy qua cô gái nào không bị lừa. Nhưng mà hôm nay tại sao lại thất bại? Hắn nhìn ra tiền đồ của cô nên mới chạy tới làm quen, nếu làm cho cô cảm thấy không thoải mái thì mất nhiều hơn được. Xem ra là phải tìm cơ hội khác.
Ðối với loại người như Lý Kinh, kỳ thật Diệp Noãn chỉ muốn cầm cục gạch nện vào đầu hắn. Nhưng dù sao vào thời điểm hiện tại, trừ chân chó ra(Cải: ý nói người đi nịnh hót, kiểu bơm đểu) thì hắn cũng chưa làm cái gì. Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197904/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.