Đàm Phượng đi vào Năm Ánh Sáng, cảm thán 1 tiếng:" Tôi nói này, đường đường là 1 công ty, làm sao mà nhìn lại giống 1 cái nhà ma vậy?"
Một phòng toàn đồ cổ, trong miệng cô(ÐP) lại trở thành 1 cái nhà ma. Thực ra lần đầu Diệp Noãn đến cũng cảm thấy nơi này quá âm trầm. Chỉ là cô vẫn liếc mắt trừng Ðàm Phượng:" Chút nữa cô nói ít lại đi!"
Lúc sau Thành Mộc Thanh cùng chú Lệ đến, Diệp Noãn giới thiệu với bọn họ:" Ðây là trợ lý của tôi, Ðàm Phượng."
"Chào mọi người", Ðàm Phượng đứng thẳng bên cạnh Diệp Noãn, mặc cho người khác đánh giá.
Diệp Noãn liếc mắt nhìn chú Lệ 1 cái, không biết hôm nay ông có dọa Ðàm Phượng không.
Diệp Noãn chỉ là nhất thời suy nghĩ đến, không ngờ chú Lệ nhìn ra ý nghĩ của cô, cảm thấy thử lại 1 lần nữa cũng không sao. Vì vậy, ánh mắt nhìn Ðàm Phượng liền thay đổi, lộ ra tia hung ác.
Đàm Phượng lập tức lui về sau nửa bước, làm tư thế phòng bị, gắt gao trừng lại chú Lệ, nhe răng.
Động tác của cô(ÐP) đều kiến mọi người bật cười. Ngay cả Thành Mộc Thanh khóe mắt cũng lộ ra ý cười, nói:" Chú Lệ à, chiêu này của chú bây giờ không dùng được nữa rồi, ngay cả cô gái nhỏ cũng không hù dọa được nữa."
Chú Lệ cất giọng cười, nhìn Ðàm Phượng, rồi lại nói với Diệp Noãn:" Cô bé này khí thế còn lớn hơn cả cháu."
Đàm Phượng ký hợp đồng đảm bảo từ nay về sau sẽ cùng Diệp Noãn ở lại công ty. Cũng không mất nhiều thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197903/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.